“Mỗi chiếc xe từ thiện đi ngang qua là cả xóm reo hò. Nhưng chưa có lần nào xe dừng lại. 3 tháng thất nghiệp. Hôm ăn chao nay ăn mì gói, người ai cũng khô quéo lại” – Chị Nhi, ngụ hẻm 22 đường Tây Lân, phường Bình Trị Đông A, quận Bình Tân, TP HCM phân trần.
Theo chị Nhi, nơi chị ở hơn 60 phòng trọ tất cả đều là công nhân, dân lao động tự do. Nhiều tháng thất nghiệp và phong toả bằng hàng rào kẽm gai nên không thể nào đi lại, có tiền để sinh hoạt. Tuần qua, số tiền tích luỹ còn sót lại đủ để mua bao gạo ăn cầm cự. Có phòng trọ suốt 4 ngày nay ăn mì gói, cháo loãng.
Để có thực phẩm cầm cự.Mỗi ngày xóm phân công từng người một ra đầu hẻm. Mỗi khi thấy xe cứu trợ đi ngang qua vẫy tay mời họ vào. Để gây sự chú ý, xóm đồng lòng làm một tấm bảng to “CẦN HỖ TRỢ”.
Nhưng cách làm vậy chẳng mấy khả quan. Từng chiếc xe chở đầy thực phẩm vụt ngang qua. Tia hy vọng vừa loé sáng vội vụt tắt.
Chiều qua, hai xe ba gác của nhóm mình lại tiếp tục lăn bánh đến với bà con quận Bình Tân hỗ trợ 230 phần quà. Theo kế hoạch sẽ chở dư 9 túi thực phẩm gồm gà, cá, rau và gạo cho các trường hợp phát sinh.
Khi đi ngang qua đường Tây Lân, người trong con hẻm lại réo hò. Thấy xe dừng hẳn, cả xóm reo vui nhưng được trúng số. 9 túi thực phẩm được chia sẻ cho 60 phòng trọ với gần 120 nhân khẩu. Nhưng với họ bấy nhiêu đó là niềm hạnh phúc.
Thật sự, càng đi nhiều nơi vào từng con hẻm mới thấm thía cuộc sống giữa đại dịch thật gian nan.